Thứ Ba, 10 tháng 9, 2013

Ngay lần gặp mặt đầu tiên anh đã choáng váng vì cô. chưa từng có cô phóng viên nào đi phỏng vấn mà lại mặc một chiếc váy digan rực rỡ với cái tay bồng bồng trễ nải. anh nhìn cô và nghĩ: đi phỏng vấn hay đi diễn thời trang đây?


em thông minh và tự tin

Lúc đó anh đã nghĩ sẽ tiễn cô ngay sau 15 phút nói chuyện,  vậy mà sau 30 phút anh vẫn  quay cuồng với các câu hỏi của cô phóng viên trẻ, tới mức anh không còn nghĩ tới cái váy cô đang mặc rực rỡ hay trễ nải nữa. và những buổi gặp sau đó, anh không chỉ mời cô đến phỏng vấn mình, mà đã mời cô vào cuộc sống của anh.
Anh đã từng gặp nhiều cô phóng viên thông minh, xinh đẹp, nhưng chưa từng có ai thu hút anh nhiều như cô. cô có thể đi ngực lại các quy tắc thông thường, tự đặt ra những chuẩn mực cho mình và rất tự tin thể hiện mình trong bất cứ hoàn cảnh nào. anh thấy tự hào và thú vị khi đưa vợ đi bất kỳ đâu cùng bạn bè. cô luôn tự tin tham gia vào các cuộc nói chuyện, đặt câu hỏi khiến mọi người phải ngẩn ngơ suy nghĩ, và luôn vui vẻ với cách nói chuyện của cô. Những vấn đề về công việc anh cũng có thể đưa ra tranh luận và tham khảo ý kiến của cô, cả cô cũng vậy luôn thích anh góp ý trong công việc để mọi kế hoạch trở nên hoàn hảo hơn.
Nhưng hôm nay khi ngồi một mình trong phòng bếp, ăn gói mỳ chẳng chút hương vị do mình tự làm, anh không biết cô đang ở đâu, cũng không biết đã mấy lần anh ngồi như thế này. và càng không biết những khoảng cách rạn vỡ của hai vợ chồng bắt nguồn từ đâu? chỉ nhớ lần đầu tiên anh cảm thấy buồn vì cô đã thay bộ sofa mà không hỏi ý kiến của anh. đi làm về anh đã thấy bộ sofa mới tinh, nó thật đẹp và thật phù hợp với phòng khách của anh. nhưng lại có sự nuối tiếc khó tả trong lòng anh. anh đã chia sẻ để cô hiểu đó là bộ sofa đầu tiên anh mua từ tiền tiết kiệm của những tháng lương đầu tiên khi anh đi làm. Nó giúp người mẹ đau lưng của anh được ngồi thoải mái hơn, vì vậy 2 mẹ con luôn cố gắng gìn giữ nó. đã có nhiều thay đổi trong căn phòng khi công việc của anh ngày càng thành đạt, nhưng đã 5 năm từ khi mẹ mất, anh không bao giờ muốn thay bộ sofa mới. nó gắn với hình ảnh của mẹ, là nơi mẹ hay ngồi làm nhiều việc, những bữa cơm mẹ chờ anh về…ôi những bữa cơm, cô chưa bao giờ chờ anh về bên mâm cơm. Ngay cả hôm nay cũng vậy, cô điện thoại cho anh nói đi nghỉ cùng mấy cô bạn vài hôm để refresh. anh không hiểu, thực sự không hiểu!
Cô luôn tự quyết định mọi thứ, cô luôn yêu thích công việc hơn là quan tâm đến những suy nghĩ của anh. cô luôn hỏi anh về công việc, mà không bào giờ hỏi anh muốn ăn gì? có thích đi đâu đó cùng cô không? anh muốn có con chưa? thích con trai hay con gái… cô chỉ quan tâm đến các dự án, kế hoạch có thành công mỹ mãn hay không? cô luôn thích người khác nhìn mình thán phục tài năng mà.
Anh đã thấy rất buồn vì cô luôn trì hoãn việc sinh con, các kế hoạch lấp đầy thời gian của cô và cô chưa muốn tạm dừng lại vì gia đình. anh ao ước một ngày trở về nhà mà thấy cô về trước, đang nấu ăn hoặc đang đợi anh về. Mong tiếng khóc, tiếng cười của đứa con đầu lòng như thúc giục bước chân anh…. nhưng ngày càng nhiều hơn những buổi chiều anh đi làm về mà không thấy cô, những bữa tối một mình khiến anh không còn biết cô có đang tồn tại trong gia đình cùng anh không nữa. anh mắng cô vì bỏ đi chơi cùng bạn, cô càng giận dỗi, càng thường xuyên đi hơn.
 Giá như em đừng quá tự tin
Tôi đã mời em vào cuộc đời mình vì chính sự tự tin của em, vậy mà không biết những rạn nứt xảy ra từ khi nào?
rồi những cuộc tranh luận giữa 2 người, cô luôn đặt cho anh những câu hỏi khiến anh phải đau đầu, không muốn trả lời… anh ước gì cô không biết đặt những câu hỏi.
Anh vô tình gặp lại người bạn từ thời trung học. cô ấy ở nước ngoài về, đã lâu không được ăn các món ăn Việt nên muốn anh đi cùng để dẫn cô tới một vài nơi có món ăn ngon. Bữa tối với những món ăn dân tộc giản dị, không có những câu hỏi hóc búa, chỉ có những kỷ niệm của ngày thơ ấu, rồi những chia sẻ về cảm giác nhớ quê hương, nỗi buồn khi cả hai đã không còn mẹ….khiến anh thấy tâm hồn mình thực sự đang sống lại…Cô gái ngồi trước mặt anh không thông minh, nhưng rất dịu dàng, cô không nói về những kế hoạch khôn khéo chỉ nói về tình bạn, tình người, tình yêu…nhưng anh thật sự rất vui. tâm hồn như mở ra một thế giới khác… thế giới từ lâu anh không còn.

0 nhận xét :

Đăng nhận xét

Design by Hao Tran -